Chiều thu
CHIỀU THU
Mênh mông chốn cũ quạnh không người
Đau đáu mơ màng lẻ bạn ơi!
Xoạc cẳng đo trời, trời chẳng xỉa
Vung tay đếm đất, đất không cười
Xiên ngang tầm mắt diều chao lượn
Đâm toạc mặt hồ ván xé khơi
Thơ thẩn chiều thu nơi quãng vắng
Kìa ai chợt hiện rạng hồn tươi
7/9/2011
Nguyễn Thạc Điền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét