CÕI MÊNH MANG
Mưa bụi nhà ai thả giữa trời
Ngoài đường lác đác cánh hoa rơi
Lòng tôi bỗng thấy như mời gọi
Gõ cái xuân sang chẳng trả lời.
Hương hoa phảng phất ở đâu đây
Để lại đằng sau luống ngất ngây
Sao vội buông ra không níu kéo
Giăng Găng tơ nhện thấy vơi đầy
Ầm ì khúc nhạc nối đuôi nhau
Dậy sóng làm chi một nỗi sầu
Dậy sóng làm chi một nỗi sầu
Vạn dặm còn đâu hư ảo ảo
Mang đi hương sắc thủa ban đầu
Thế rồi cũng thấy nắng xuân sang
Buồn tủi bao nhiêu cũng lỡ làng
Đào mộng ngoài kia như tỉnh giấc
Hồng phai nhuốm cả cõi mênh mang