Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

Vô đề

Một lão say thơ với một bà
Trà ngon rượu hũ háu bên ta
Phải chăng chưa đủ còn hay nữa
Mãi thích tình riêng, chút tửu trà

                                             Phó Mộc

ĐÓI LÒNG

Hết mẻo meo meo lại đến Rồng
Dáng đi co quắp, miệng cao công
Thị trường vật lộn dân chưa thoát
Giá cả dập dềnh nước nghẽn thông  
Một đoạn giầu - nghèo tăng nút thắt
Đôi đường lành - rách vẫn tranh tung
Rằng rồng rằng Mão loài nanh vuốt
Bay nhảy thì ra chúng đói lòng
                      

                            26/12/2011
                             Phó Mộc

XUÂN

Giọt sương đẩu long lanh
Báo mùa xuân an lành
Bên vườn đào chớm nụ
Hương vẫn ngậm trên cành

Xuân về bạn vây quanh
Nâng chén rượu ân tình
Ôn nghèo và kể khổ
Của một thời học sinh

Ôi! Thổn thức bên mình
Ngổn ngang chuyện cũ mới
Cuộc đời bao thay đổi
Khiến vạn vật không ngơi

Hết đầy rồi lại vơi
Chỉ có xuân ở lại
Chăm sóc những lộc non
Từ khuyết biến ra tròn.


                    28/12/2011
                     Phó Mộc

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

Họa thơ Hồ Xuân Hương


Mặt nước long bong vỗ phập phòm
Khen ai khéo tạc đá lên hom
Sườn rêu nhũ rủ nhô đầu chọc
Vách đá hang sâu ghé mặt dòm
Mỏi gối chồn chân còn muốn cúi
Oằn lưng tối mắt vẫn ham khom
Bầu tiên cõi phật là đây hẳn?
Bầy đặt non bồng với chữ dom.
                     
                                   19/12/2011
                                    Phó Mộc

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Đầy tớ, tớ đầy...


Tchẳng hơn ai vẫn đủ đầy
Năm nay biệt thự tớ mua đầy
Đầy thằng “khát nước” ăn hơn tớ
Tớ kém “chậm trâu…” chén đẫy đầy
Thiên hạ đầy điều hay rủa tớ
Nhân gian tớ lắm vẫn trêu đầy
Làm cho khốn khổ sinh đầy tớ
Ấy vậy! nhân gian tớ cả đầy.
                                     Phó mộc

Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011

Khó lường

Tập tọe đôi câu luận tứ thi
Xem ra vần luật chửa ra gì
Học đòi tân khách soi tâm chiếu
Bắt chước cổ nhân dựa trí y*
Chữ ít ý nhiều cần phải tạo
Nghĩa dày vận mỏng cố mà đi
Vào nghề đã trót hành cho thạo
Có nhẽ mai ngày dở chứng thi
                      
                           9/12/2011
                    Nguyễn Thạc Điền

* y, ỷ:  Nương nhờ.

Khó lường

Một miếng  thâm thì chẳng có xương
Quanh co lời lẽ nói muôn đường
Phát ngôn bừa bãi hòng thôn tính
Đàm phán rêu rao muốn thưởng dương
Dẻo quẹo dạy đời rằng!... hãy tĩnh
Lọc lừa giảng đạo chớ!... Còn thương
Đúng là luồn lách nên hai mặt
Hậu quả xảy ra sẽ khó lường

 
                                                 8/12/2011
                             Nguyễn Thạc Điền

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

Chơi gôn


Mát mắt nhà ai lún phún rì
Sân gôn cỏ mọc mởn khu khi
Gậy dơ cao thấp dăm cô thích
Lỗ bỏ nông sâu mấy cậu si
Đôi lượt ra chiêu hay đã lớn
Vài lần thể hiện biết còn ti
Khéo thay lỗ gậy sinh nhiều chuyện
Ấy việc ở đời tốn giấy ghi
                   
                          6/11/2011
                   Nguyễn Thạc Điền

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

Kiếp a dua

Cũng gọi là người cái bọn “dua”
Quanh quanh chỉ tính được hay thua
Mon men giúp tịnh ăn thừa mía1
Nấn ná hầu sư  thưởng đậu chùa2
Vênh  mặt  hơn thời thi đua vẫy
Cụp đuôi kém thế bị đẩy xua
Đớn hèn đến lỗi khom lưng phụng
Một kiếp cầu thân chỉ biết hùa
                  
                                     6/11/2011
                                Nguyễn Thạc Điền


1-  Theo voi ăn bã mía
2 - Đậu phụ nhà cắn đậu phụ chùa

Đã khác xưa


Vừa mới ngày nào nay đã xưa
Thi thư, hiếu thuận  đúng mà thừa
Văn minh lễ nghĩa như đang thiếu
Lịch sự gia phong thấy đã thưa
Kinh tế mở - dân làng hứng bão
Thị trường vào - đất nước dầm mưa
Đâu còn nếp cũ đâu còn nữa!
Cảnh vật, con người đã khác xưa.
                  
                                     6/11/2011
                               Nguyễn Thạc Điền