Non xanh sóng biếc cảnh lên thơ
Muôn dặm trải ra núi chẳng mờ
Gà trống vươn mình thò cổ gáy
Cóc ngồi mặt nước dụt đầu mơ
Cửa lèn nghiêng đế chao dềnh bến
Dáng đá lần theo lượn sát bờ
Thái Tử Long Tường từng giã biệt
Ngày xưa còn vọng đến bây giờ
Non xanh biển biếc cảnh lên thơ
Muôn dặm trải ra đảo đá mờ
Một cóc phơi mình ngây ngất ngủ
Đôi gà tựa mỏ chập chờn mơ
Trùng trùng sóng vỗ lô sô bến
Điệp điệp núi giăng thấp thoáng bờ
Cái thủa khai sinh rồng xuống vịnh
Thiên nhiên biệt đãi tự bao giờ
6/3/2012
Phó Mộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét